De Los Santos là một trong những nhiếp ảnh gia ẩm thực đầu tiên chúng tôi liên hệ để tham gia The Luupe và chúng tôi rất vui mừng được cộng tác với cô ấy.
Penny De Los Santos sử dụng nhiếp ảnh để biểu thị văn hóa và bản sắc của mình. Penny đã đi đến hơn 30 quốc gia để thực hiện nhiệm vụ cho các tạp chí bao gồm National Geographic, Time và Bon Appetit, với trọng tâm liên tục là làm thế nào ẩm thực có thể trở thành nguồn gốc cho những câu chuyện, và là cầu nối gắn kết mọi người thuộc các nền văn hóa khác nhau.
Penny De Los Santos là một trong những nhiếp ảnh gia đầu tiên chúng tôi liên hệ để tham gia The Luupe và chúng tôi rất vui được cộng tác với Penny. Để bắt đầu cuộc trò chuyện #InTheLuupe, Keren Sachs, người sáng lập The Luupe, đã phỏng vấn Penny để tìm hiểu thêm về cảm hứng trong nhiếp ảnh của cô và điều gì đã thúc đẩy sự nghiệp đầy màu sắc của Penny.
Keren Sachs(KS): Lần đầu tiên bạn đến với nhiếp ảnh như thế nào?
Penny De Los Santos(PDLS): Tôi bắt đầu chụp ảnh từ rất sớm khi còn ở tuổi thiếu niên. Đó là cách tôi tìm hiểu, khám phá và tìm hiểu về nền tảng văn hóa và bản sắc của chính gia đình mình. Chiếc máy ảnh nhanh chóng trở thành tấm hộ chiếu của tôi để bước vào những cuộc sống và cộng đồng khác nhau. Đó là tấm vé toàn quyền truy cập vào bất cứ điều gì khiến tôi tò mò: Con người, địa điểm, cộng đồng. Máy ảnh đã cho phép tôi khám phá và ghi lại chúng theo một cách rất riêng của tôi.
KS: Bức ảnh đầu tiên bạn chụp khiến bạn cảm thấy tự tin về khả năng chụp ảnh thương mại của mình là gì?
PDLS: Nền tảng công việc của tôi xoay quanh việc kể chuyện bằng hình ảnh. Tôi đã dành 10 năm đầu tiên trong sự nghiệp của mình với National Geographic. Nó giống như một chương trình đào tạo về nhiếp ảnh: họ dạy tôi nhiều cách để làm cho hình ảnh trở nên ấn tượng hơn, nhấn mạnh vào ánh sáng, màu sắc, bố cục và khoảnh khắc. Trong một trường hợp cụ thể, tôi đang ở một nơi hẻo lánh ở khu vực cực nam của Brazil, theo chân một nhóm các nhà điểu học đang theo dõi cuộc di cư của một loài chim quý hiếm trên khắp Bắc Mỹ.
Trong những nhiệm vụ đầu tiên đó, việc ở trong một nơi hoang vu và phải cố gắng tạo ra những tác phẩm đẹp đẽ là lúc tôi bắt đầu cảm thấy rằng mình có thể theo đuổi sự nghiệp nhiếp ảnh, vì đơn giản, những lúc như vậy, tôi tìm thấy cảm hứng và vui thú với công việc này.
KS: Bạn đề cập trong tiểu sử của mình rằng xuất thân là một đứa trẻ quân nhân và sống ở Texas-Mexico đã truyền cảm hứng cho phần lớn công việc của bạn.
PDLS: Tôi sinh ra ở Đức, bố tôi là sĩ quan quân đội chuyên nghiệp. Tôi đã trải qua những mùa hè của mình cùng gia đình và người thân ở vùng biên giới Nam Texas. Trong những mùa hè nóng bức ở Nam Texas, được nghe những câu chuyện về di sản Mexico và tìm hiểu về gia đình mình, tôi cảm thấy mình như một người ngoài cuộc nhưng dòng máu của tôi lại nói khác. Trải nghiệm đó cùng với việc tôi đã chuyển đến nhiều nơi khác nhau khi còn nhỏ đã khơi dậy trong tôi sự tò mò về con người, địa điểm và truyền thống văn hóa.
KS: Nhiếp ảnh đã đưa bạn đi khắp thế giới. Bạn có thể chia sẻ một điều gì đó thú vị từ dự án gần nhất không?
PDLS: Hiện tại tôi đang viết một cuốn sách về những đầu bếp tị nạn ở Thành phố New York. Cuốn sách bao gồm những tấm ảnh chân dung, ẩm thực và một số hình ảnh mang tính tư liệu. Nhiều người trong số này đã trốn khỏi quê hương vì tính mạng và gia đình họ đang gặp nguy hiểm. Chụp ảnh những đối tượng này, quan sát họ trước ống kính, và tới tham dự những bữa tối giản dị cùng gia đình họ là một điểm nhấn thực sự. Nó nhắc nhở tôi rằng trở thành một nhiếp ảnh gia là một đặc ân và người quan trọng nhất trong bất kỳ buổi chụp ảnh nào, đối tượng cần chú ý luôn là người ở phía bên kia ống kính.
KS: Thực phẩm rõ ràng là chủ đề lớn nhất của bạn. Điều gì thu hút bạn đến với nó?
PDLS: Ẩm thực, văn hóa ẩm thực và cách thức ăn uống đều là những chủ đề hấp dẫn đối với tôi. Họ kể rất nhiều về văn hóa, lịch sử và địa điểm. Là một nhiếp ảnh gia, tôi bị thu hút bởi những chủ đề xoay quanh ý tưởng câu chuyện, các quán ăn rất phong phú với tất cả các yếu tố tạo nên một câu chuyện tuyệt vời. Đối với một người bình thường, nó có thể chỉ giống như một đĩa pasta, nhưng nằm sau đó là những công thức đã được truyền lại từ đời này qua đời khác, là người đầu bếp phục vụ nó đã khám phá ra phong cách chế biến mới của pasta như thế nào hay những quả cà chua đóng hộp lạ mắt, tới từ đâu đó bên ngoài lục địa đều là những câu chuyện hấp dẫn. Những quả cà chua San Marzano từ Ý mà tất cả chúng ta đều vô cùng yêu thích, nguồn gốc của những quả cà chua lạ mắt đó, truyền thống và lịch sử của những quả cà chua đó, là một câu chuyện tuyệt vời.
KS: Trong buổi nói chuyện TEDx Austin, bạn thảo luận về việc chụp ảnh một câu chuyện về người tị nạn Iraq ở Beirut và nghi lễ xung quanh thức ăn trong tháng ăn chay Ramadan. Rõ ràng, điều này và những trải nghiệm khác đã ảnh hưởng đến cách bạn nghĩ về ẩm thực và văn hóa. Họ có thay đổi cách bạn nghĩ về nhiếp ảnh không?
PDLS: Là một nhiếp ảnh gia, việc đưa ra những quyết định sáng tạo về những câu chuyện và chủ đề mà tôi chọn luôn đóng một vai trò quan trọng trong công việc của tôi. Chụp ảnh bữa ăn với những người tị nạn Iraq trong tháng Ramadan ở vùng sâu vùng xa của Beirut, minh họa cuộc đấu tranh, hoàn cảnh khó khăn của những người phấn đấu để cuộc sống của mình tốt đẹp hơn thông qua nội dung chuẩn bị một bữa ăn thật hấp dẫn. Mục tiêu của tôi là kể những câu chuyện đó mỗi khi có cơ hội.
KS: Ngoài nhiếp ảnh, điều gì mang lại cho bạn cảm hứng sáng tạo nhất hiện nay?
PDLS: Tôi vừa hoàn thành việc phát triển và sản xuất một đoạn phim hấp dẫn cho loạt web mà tôi đang đạo diễn về những người phụ nữ nấu ăn bằng lửa trên khắp thế giới. Chúng tôi đang minh họa lại ý nghĩa của việc trở thành phụ nữ, giúp người xem hiểu cách phụ nữ trên khắp thế giới định hình và hun đúc văn hóa ẩm thực của chúng ta từ ngọn lửa đơn giản nhưng mạnh mẽ. Loạt bài này làm sáng tỏ cách trao quyền cho phụ nữ sẽ trao quyền cho toàn bộ cộng đồng như thế nào.
—
Bài viết gốc từ The Luupe
Bản quyền bài dịch thuộc về Học viện nhiếp ảnh Chimkudo