Đi tìm câu trả lời cuối cùng cho việc “Mục đích cuối cùng của chụp food là gì ?” dường như chưa bao giờ là dễ dàng. Qua những tâm sự của khách hàng, thậm chí nhiều năm, cuối cùng, những bức ảnh chụp food gần gũi, tinh gọn và “tình” lại là những bức ảnh nhiều năm xem lại cũng không chán.
Theo mình, ảnh food cuối cùng sẽ quay trở lại cảm giác Ngon, tôn vinh những kết cấu tuyệt đẹp của tự nhiên và quan trọng nhất, nó tĩnh lặng và tình tứ.
Mình không tin những tấm ảnh food bay xuyên vũ trụ, xuyên thủng ngân hà, nổ tung uốn lượn….sẽ trường tồn vì bản chất nó quá “động”. Với mình, khi nguồi xuống ăn, trạng thái của chúng ta gần như đạt mức độ tĩnh lặng nếu thực sự bạn thấm nhuần tư tưởng mindfulness – Một dạng thiền trong công việc.
Nhìn ngắm một bức ảnh đồ ăn được chụp gọn gàng, tinh tế với một thứ ánh sáng tôn vinh được màu sắc và các kết cấu nguyên bản vẫn là thứ cảm giác bình yên nhất. Ở đó, đồ ăn bản thân nó như viên ngọc quý ẩn mình, tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh, tĩnh lặng nhưng không kém phần lộng lẫy.
Nhân dịp ghé thăm portfolio của Judd Pilossof – một food photographer với mood ảnh đúng gout mình thích, bất chợt lại muốn bàn về Food như thế.
Các bạn có thể ghé website của Judd Pilossof ở đây để xem thêm nhé: https://www.juddpilossof.com/